Cuộc sống đầy sóng gió của người phụ nữ phải bán nước đêm để nuôi sống gia đình và chạy thận.
Một khu vực trong ngõ 121 Lê Thanh Nghị, Hà Nội đã được gọi là "xóm chạy thận", nơi hơn 100 bệnh nhân sinh sống. Cuộc sống của họ đầy khó khăn và gian khổ. Chị Nguyễn Thị Lan, sinh năm 1966, quê Bắc Ninh, đã sống với bệnh suy thận gần 10 năm. Sau khi phát hiện bệnh, chồng chị đã rời bỏ, để lại chị một mình nuôi hai con nhỏ. Dù nhiều lần tuyệt vọng, chị không thể từ bỏ vì thương con. Chị lao động vất vả để lo cho cuộc sống và hỗ trợ con trai ở quê mua sách vở.
Chồng bỏ rơi ngay sau khi chị phát bệnh, chị Nguyễn Thị Lan sống ở "xóm chạy thận" gần bệnh viện Bạch Mai. Vốn trải qua hai cuộc hôn nhân đau khổ, giờ đây chị phải vật lộn với cuộc sống. Mặc dù đã cố gắng quên đi những nỗi đau trong quá khứ, mỗi lần nhớ lại đều khiến chị không kìm được nước mắt. Chị kết hôn lần đầu khi 20 tuổi, đầy ắp hy vọng về một cuộc sống hạnh phúc.
Chị Lan sinh con trai đầu lòng và chăm sóc con như chính mình. Tuy nhiên, niềm hạnh phúc ngắn ngủi khi con trai chưa đầy 2 tuổi qua đời do chết đuối, sau đó chồng chị cũng mất vì bệnh. Chị phải gánh chịu nỗi đau lớn khi còn rất trẻ. Sau đó, chị gặp người đàn ông khác và có hai con, cả gia đình chuyển vào Nam để kiếm sống. Nhưng cuộc sống khó khăn dẫn đến xích mích, chồng chị cờ bạc và không chăm lo gia đình, thường xuyên xảy ra xung đột, có lúc còn bạo lực. Trong khi đó, sức khỏe chị suy yếu dần, buộc phải đi khám và nhận kết quả bị suy thận độ 3, khiến chị chưa hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của bệnh.
Chị Lan ban đầu hoang mang khi nghe tin mắc bệnh, nhưng không ngờ tình trạng lại nghiêm trọng và kéo dài như vậy. Chị nghĩ có tiền sẽ chữa khỏi, nhưng thực tế không phải vậy. Sau khi bác sĩ tư vấn, chị quyết định về Hà Nội để điều trị, trong khi chồng không liên lạc với chị trong thời gian khó khăn này. Chồng chị đã bỏ rơi chị khi chị đau ốm, để chị nuôi đứa con trai nhỏ sinh năm 2002, trong khi con gái lớn theo bố. Chị thường khóc vì số phận và cho hai con phải chịu cảnh gia đình tan vỡ. Chồng chị chưa một lần hỏi thăm hay động viên, thậm chí không về thăm con, để lại nỗi thương cho đứa trẻ thiếu thốn tình cảm gia đình.
Chị Lan và các bệnh nhân chạy thận sống tại một căn nhà trọ, thường bán nước vào buổi sáng do sức khỏe yếu. Tuy nhiên, vì hoàn cảnh khó khăn và không nhận được hỗ trợ từ gia đình, chị phải bán hàng vào ban đêm, từ chập tối đến 1-2h sáng. Việc này rất khó khăn, đặc biệt với sức khỏe kém. Chị chia sẻ từng bị bảo vệ đuổi mà không đủ sức chạy. Dù biết bán nước ở khu bệnh viện là sai và nguy hiểm, chị vẫn bất chấp để duy trì sự sống. Công việc này vất vả, nhất là khi trời mưa, vì bệnh của chị có thể khiến chị sốt nguy hiểm.
Vì trời mưa, có khi chị Lan phải đổ đi nước chè đã pha, dẫn đến mất chi phí cho ngày sau. Chị cũng chia sẻ rằng hầu như ngày nào đi bán nước, chị đều mất ngủ, chỉ ngủ được 3-4 giờ và không thể ngủ bù. Với bệnh tật và thiếu ngủ, có lúc chị cảm thấy cơ thể không thể gắng gượng nổi.


Source: https://afamily.vn/duong-tinh-duyen-cay-dang-cua-nguoi-phu-nu-phai-ban-nuoc-dem-nuoi-doi-chay-than-20140714091320977.chn